Số trong dấu ngoặc đơn là mình thêm vào để chú thích và bình luận bên dưới. Tư liệu: "Biên bản Hội đàm giữa VNDCCH và Liên Xô trong chuyến thăm 27-31/10/1975"
______________
Đồng chí Brejnev: Số người Trung Quốc giúp các đồng chí xây dựng đường xá còn không?
Đồng chí Lê Duẩn: Hết rồi, hôm nay tôi xin nói để các đông chí biết là cách đây 3, 4 năm, Trung Quốc đề nghị đưa vào Việt Nam 20 vạn người. Tôi không cho người nào vào cả. Hiện nay không có người Trung Quốc nào.
Đồng chí Podgorny: Nay họ vẫn yêu cầu chứ?
Đồng chí Lê Duẩn: Không. Đây là các đồng chí đó nói cách đây 2, 3 năm, nhưng chúng tôi không cho. (1)
Đồng chí Brejnev: Trung Quốc còn đòi những hòn đảo của Việt Nam không?
Đồng chí Lê Duẩn: Tôi vừa gặp Đặng Tiểu Bình có nói về vấn đề này. Phải nói đây là vấn đề phức tạp. Chúng tôi nói những đảo đó là của Việt Nam. Khi Mỹ thua, ngụy dao động, thì Trung Quốc chiếm lấy.
Đồng chí Podgorny: Còn Mỹ, Trung Quốc không chiếm, khi Mỹ rút đi mới chiếm.
[p. 15]
Đồng chí Lê Duẩn: Tôi nói sau khi Trung Quốc chiếm những hòn đảo này, thì các cơ quan ngoại giao của Việt Nam đã giải thích cho dư luận. Đất đai là thiêng liêng đối với mỗi nước. Nhưng phải giải quyết trên tinh thần anh em, tinh thần đồng chí. Nếu đó là vấn đề lịch sử thì cần cử các chuyên viên nghiên cứu và giải quyết chứ không nên vì thế mà để ảnh hưởng tới đoàn kết giữa hai nước và hai Đảng.
Đồng chí Kossyguine: Dân ở đây là của nước nào?
Đồng chí Lê Duẩn: Khi chiếm đảo, Trung Quốc bắt 100 người Việt Nam, sau đó đã trả lại miền Nam rồi. Trong quá trình giải phóng miền Nam. Chúng tôi đã giải phóng luôn những đảo này và Trung Quốc nhận đó là những đảo của Trung Quốc. (2)
Đồng chí Podgorny: Hoa kiều ở miền Nam Việt Nam có nhiều không?
Đồng chí Lê Duẩn: Có 1 triệu rưởi người, riêng ở Sài Gòn có 70 vạn người, làm đủ mọi việc, rất giầu và tập hợp thành một nhóm.
Đồng chí Kossyguine: Họ liên kết chặt chẽ với nhau? Họ có thừa nhận Mao không?
Đồng chí Lê Duẩn: Khi chúng tôi giải phóng Sài Gòn, họ treo cờ Trung Quốc. Chúng tôi cấm, chỉ cho treo cờ Việt Nam thôi. Vấn đề phức tạp lắm. (3)
....
Đồng chí Kossyguine: Ảnh hưởng của Trung Quốc ở Cam-pu-chia có mạnh hơn Việt Nam không? Xi-ha-núc thế nào? Trung Quốc cho rằng họ có cơ sở vững ở Cam-pu-chia, quan hệ giữa Trung Quốc và Cam-pu-chia chặt chẽ. Mao nói rằng khu vực ảnh hưởng của Liên Xô là ở phương Tây, còn Trung Quốc là ở phương Đông. Trung Quốc nói chống bá quyền, nhưng Trung Quốc có âm mưu lập bá quyền đối với Đông Nam Á. Tây Tạng là một bằng chứng về ý đồ đó.
Đồng chí Lê Duẩn: Tôi xin giải thích. Xi-ha-núc không có gì. Trước đây khi chiến tranh ở giai đoạn khốc liệt, Trung Quốc nêu khẩu hiệu 5 nước, 6 bên, tức Trung Quốc, Triều Tiên, Lào, Cam-pu-chia và hai miền Việt Nam. Khi tôi thăm Trung Quốc, Chu Ân Lai đã nêu vấn đề như vậy. Lúc đó Triều Tiên nhận, Cam-pu-chia nhận nhưng Việt Nam và Lào không nhận. Do đó họ không làm được.
Đồng chí Kossyguine: Trung Quốc cho Cam-pu-chia là vùng ảnh hưởng của họ. Đó là thực tế hay họ muốn như thế?
Đồng chí Lê Duẩn: Trước hết tôi xin nói thế này: Sau khi Cam-pu-chia giải phóng, tôi là người đầu tiên đến Nông Pênh. Đây là lần đầu Cam-pu-chia nói rằng 3 Đảng phải hợp tác chặt chẽ trong chiến tranh, cũng như trong hòa bình. Đó là 3 Đảng Lào, Cam-pu-chia và Việt Nam. Trước đây họ không nói như vậy. Trong chuyến đi thăm Lào vừa qua, Ieng Sary không nói thế nữa. Trước đây Cam-pu-chia hiểu lầm Việt Nam. Họ nói rằng Đảng Lao động Việt Nam chiến đấu chống Pháp để giải phóng nửa đất nước và bỏ rơi Cam-pu-chia. Chúng tôi nói không phải như vậy, mà là tình hình quốc tế buộc chúng tôi phải làm như vậy. Họ vẫn không hiểu như vậy. Sau đó chúng tôi đã giúp họ chống lại 10 vạn quân Mỹ, đánh tan quân đội Lôn Non tấn công vùng họ kiểm soát, trang bị cho họ rồi rút hết quân đội
[p. 18]
khỏi Cam-pu-chia. Trung Quốc lúc đó cũng giúp họ, nhưng Việt Nam vận chuyển. Đến khi Trung Quốc bắt đầu quan hệ với Mỹ thì Trung Quốc bảo Cam-pu-chia cần đánh 10 năm nữa, kéo dài chiến tranh nữa. Chúng tôi nói với họ cần đánh nhanh. Họ nghe theo và tin chúng tôi. (4)
Đồng chí Kossyguine: Ảnh hưởng của Trung Quốc giờ đây ra sao?
Đồng chí Lê Duẩn: Bây giờ Trung Quốc hứa cho Cam-pu-chia 1,2 tỷ đô la để xây dựng. Tôi tin rằng họ sẽ cung cấp cho Cam-pu-chia những kỹ thuật và vũ khí cũ, như đã cho Việt Nam. Cam-pu-chia tin là sẽ nhận được một tỷ đô la, trong lúc đó Việt Nam không có. Cho nên bây giờ họ không nói tới sự hợp tác giữa 3 Đảng nữa. Như vậy là mỗi năm Cam-pu-chia nhận được 100 triệu đô la thể hiện ở những thiết bị cũ. Khi tôi vào Nông Pênh, thì ở đây không có người dân nào nữa. Họ bị đưa về nông thôn. Ở Nông Pênh có 25 vạn người Trung Quốc, họ đuổi cả những người này. Khi tôi sang Trung Quốc, Mao Trạch-đông hỏi tôi là Việt Nam có làm như ở Cam-pu-chia không? Tôi nói rằng, chúng tôi không làm như vậy đâu. Tham gia cuộc hội đàm đó có 3 phụ nữ Trung Quốc, trong đó có một người là Thứ trưởng thì phải. Tôi nói người Trung Quốc ở Sài Gòn cũng ăn mặc như vậy, làm sao mà đưa họ về nông thôn được. Chúng tôi không làm như vậy.
Quan hệ giữa Việt Nam và Cam-pu-chia như thế đấy! Họ tin chúng tôi. 20 năm qua, chúng tôi đã giúp đỡ họ, nên họ hiểu. Chúng tôi giúp xong thì người của chúng tôi về.(5)
----------
Lời bình:
(1): Đoạn này ông Duẩn chém, lừa các đồng chí LX. Thực tế thông tin bạch hóa là TQ có 320 ngàn lượt quân ở Bắc Việt.
(2): Đoạn này cho thấy là ông Duẩn (cũng như đảng CS Việt Nam) biết dã tâm lấy đảo của TQ, nhưng không dám đòi mạnh mà muốn đàm phán trên tinh thần đồng chí anh em. Sợ ảnh hưởng tình đoàn kết.
Ông Duẩn chém chung chung là đã GP các đảo (TS - HS) tranh chấp với TQ, không nói thực tế là không lấy lại được HS.
(3): Đoạn này ông Duẩn nói lướt ý "chuyện này phức tạp lắm" không cho người Hoa treo cờ Tàu, bắt treo cờ Việt, thực tế sau này phức tạp hơn nhiều, do nạn Kiều mà ông Duẩn tạo ra.
(4): Ông Duẩn cho rằng chính Việt Nam giúp Campuchia (Khmer đỏ) chiến thắng Lon Nol chứ không phải TQ. Khmer đỏ nghe lời Việt Nam đánh nhanh và đã thắng, trong khi TQ khuyên họ đánh chậm 10 năm, nhưng họ nghe lời Việt Nam. Trước đây, đảng CS Cam đã hiểu nhầm đảng Lao Động Việt Nam nhưng Việt Nam đã giải thích.
Đoạn này khẳng định việc Việt Nam là kẻ nuôi dưỡng Khmer đỏ và giúp họ giành chính quyền chứ không phải TQ. TQ có giúp nhưng Việt Nam vận chuyển. Bo` đỏ trước giờ vẫn phủ nhận điều này.
(5): Đoạn này LD đánh giá sai về mối quan hệ giữa Khmer đỏ và TQ, không tin họ thân thiết nhau thể hiện ở chỗ TQ chỉ cấp vũ khí cũ cho Khmer đỏ và Khmer đỏ trục xuất cả người Hoa về nông thôn.
Thực tế 2 bên quá khăng khít, dẫn tới chiến tranh chiến trường K mà Việt Nam tổn thất không ít.
Tóm lại là LD có che giấu LX mối quan hệ với TQ và đánh giá thấp Khmer đỏ cũng như quan hệ giữa họ với TQ cũng như tham vọng của TQ ở đây. Điều này dẫn tới hệ lụy là cuộc chiến với Khmer đỏ và TQ sau này làm Việt Nam tổn thất nặng.
P/S
Ông nào còn thích cãi thì đọc ở đây. Năm 73 vẫn có quân Tàu thì LD bảo 3-4 năm trước (tức là 71-72) không nhận quân Tàu thì đúng hay sai?
- Dương Quốc Chính -